Thứ Bảy, 3 tháng 6, 2017

YÊU

Đã từ lâu mơ mộng rất nhiều
Như khờ như dại thật trớ trêu
Nhiều người định nghĩa cho là khổ
Mình đã khổ nhiều có phải yêu?
Không!
Không phải yêu nhau là đau khổ
Yêu có thể là ghét, là thù, là hận
Là luôn luôn sát phạt đời nhau
Thật đấy em ơi, yêu là thế!
Đầu độc đời nhau qua thuốc nhớ, men nồng
Em không dùng anh mời anh gọi
Ngây ngất men say chân lui tới
Để cuối cùng ai có còn ai
Ôi, thỏa lòng mong nhớ chữ yêu
Yêu là cho và yêu là nhận
Đã yêu rồi mơ mộng thiết tha
Nghĩa yêu đương biển cả trăm ngàn.

Trong tập thơ TÌNH SÓNG GỢN. NXB Thanh Niên 216


Thứ Tư, 31 tháng 5, 2017

TRĂNG NHỚ


Lời thơ ai làm trăng rung động
Khơi lại trong lòng nỗi xót xa
Chiều qua mưa ướt lem dòng chữ
Thẫn thờ, trăng bước giữa trời đông
Sân trường cũ trăng lui quá khứ
Ứa lệ tương tư dưới cội bàng
Người ơi, có nhớ như trăng nhớ?!
Mỗi buổi tan trường ngóng đợi nhau.
Mười Nguyệt

Thứ Hai, 29 tháng 5, 2017

MÙA XUÂN CUỐI



Ta gọi mãi nhưng xuân nào dừng lại
Cứ tiến dần để cướp mất tuổi xuân
Xuân đã cướp mất rồi tà áo trắng
Xuân ơi, sao tàn nhẫn quá muôn lần?
Ta gọi mãi nhưng xuân nào hay biết
Ta đớn đau, xuân cứ mãi vui vầy
Hay xuân lịm chết - xuân không xác pháo
Hay xuân sầu khi chẳng có men cay
Nhưng thôi, để mặc cho xuân đến vội
Còn ta, ta chẳng tiếp đón xuân đâu
Ừ, có pháo hoa đâu mà ta tiếp
Có rượu đào đâu để cứ tiễn sầu.
Mười Nguyệt

Thứ Bảy, 27 tháng 5, 2017

ĐÃ QUA RỒI


Tôi trở về đây
Trăng đã ra đi
Kỷ niệm còn đây 
Trăng ơi, còn nhớ?
Quán nhỏ còn đây
Khách kia đi mãi
Con đường còn đây
Ngày ngày vẫn đợi
In lại dấu xưa
Nhưng tìm đâu thấy
Thôi đã qua ngày
Chuỗi đời men nhớ
Tôi trở về đây
Tiếc thương kỷ niệm
Thu nhặt lá vàng
Cho mùa thu chết
Thôi đã qua rồi
Pha lê mộng nhớ
Tình như tranh gió
Thời gian xoá mờ.
MƯỜI NGUYỆT

NHẪN Cỏ


Nhẫn cột tay em chiều hôm ấy
Anh kết bằng cỏ dại bên đường
Vô tri vô giác mà yêu thương
- Có gì sánh được phải không em?
- Không đâu anh, em xin cất giữ!
Suốt cuộc đời không thể hao mòn
Ai biết được khi tình phai bạc
Nhẫn cỏ chiều nay đã héo hon
Còn đâu kỷ niệm hứa ban đầu
Em xin giết chết tình ngày đó
Vứt bỏ ra sân ném hẹn hò
Lăn tròn nhẫn cỏ nỗi thương đau.
MƯỜI NGUYỆT


MỘT THỜI ĐỂ NHỚ


Trường cũ, bạn hiền sắp chia xa
   Ra đi nhớ để mình lưu luyến
      Ảnh không màu nhưng đậm tình ta
Và mai đây trường đời vạn nẻo
   Ảnh bạn trao ta giữ bên mình
      Nét mực dù phai ta vẫn nhớ
Một giấc mơ sống cả đời thơ
   Ươm thương nhớ vào trang tình sử
      Ơi! Đã qua rồi giấc mộng mơ
         Iêu tuổi thơ… Một thời để nhớ!
MƯỜI NGUYỆT

CÁNH BƯỚM


Nhớ lại hôm nào còn cắp sách
Anh cùng trăng vui bước đắm say
Mỗi khi có nhạc sỹ ve sầu 
Phượng rơi đầy báo hiệu chia tay
Em cúi nhặt một bông hoa đỏ
Kết thành hình con bướm xinh xinh
Rồi mơ mộng mình thành cánh bướm
Mãi vờn bay thơm ngát hương tình.


MƯỜI NGUYỆT