Thứ Hai, 29 tháng 5, 2017

MÙA XUÂN CUỐI



Ta gọi mãi nhưng xuân nào dừng lại
Cứ tiến dần để cướp mất tuổi xuân
Xuân đã cướp mất rồi tà áo trắng
Xuân ơi, sao tàn nhẫn quá muôn lần?
Ta gọi mãi nhưng xuân nào hay biết
Ta đớn đau, xuân cứ mãi vui vầy
Hay xuân lịm chết - xuân không xác pháo
Hay xuân sầu khi chẳng có men cay
Nhưng thôi, để mặc cho xuân đến vội
Còn ta, ta chẳng tiếp đón xuân đâu
Ừ, có pháo hoa đâu mà ta tiếp
Có rượu đào đâu để cứ tiễn sầu.
Mười Nguyệt

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét